Nhớ Về Quê Hương
Sáng tác:
Cao Nhật Minh
Thơ: Có tự khi nào, quê hương trong kí ức Tuổi thơ êm đềm, tựa như tiếng mẹ ru Một khoảng không gian, hoa cau trắng bên vườn Ép vào giấc ngủ, tình quê sao thương quá!.
Thuở đi chân đất, ra đồng cùng ghé ngọ Chiều về trên đồi, mải miết cánh diều xa Áo vá sờn vai, tuổi niên thiếu vào đời Từng tiếng ê anh, câu: " tình cha, nghĩa mẹ ".
Quê hương ngọt ngào, bờ tre xanh giếng nước Giọng ai gọi đò, tha thiết bến sông xưa Mái lá ụ rơm, võng ầu ơ kẽo kẹt Khói bếp sau hè, mùi khoai nướng lùi tro.
Làng quê đậm đà, đời một sương hai nắng Chơn chất hiền hoà, thắm từng khúc ca dao Nhớ điệu hoài lang, đêm trăng sáng gành hào Da diết yêu thương, chạnh lòng niềm hoài cảm.
Từ lúc rời nôi, thôi quên dòng sữa mẹ Bỏ con đê nghèo, phận trôi nổi lênh đênh Thì thầm trong tim, hồn quê vẫn nồng nàn Trăn trở khôn nguôi, chập chờn bao kỷ niệm.
Có phải quê hương, dẫu bao người chỉ một Hai tiếng vào đời, thấm thía nỗi tha phương Từng phút vấn vương, quê xưa ngày trở lại Ôm trọn vào lòng, nguồn cội là quê hương.
Cuộc sống bôn ba bao năm qua xứ lạ quê người Mười mấy năm dài là bao ngày thương nhớ khôn nguôi Làng nhỏ quê tôi chiều mưa buồn ểnh ương, nhái bầu Hòa điệu ru đêm thâu.
Từ lúc tha phương mang quê hương về nơi xứ người Mơ thấy con đò, dòng sông nhỏ, mẹ và em thơ Chiều đứng bơ vơ chờ tôi về ai hát não nề Điệu hát lý xàng xê.
Quê hương ơi xa rồi mới biết nhớ da diết Ruộng đồng lúa vàng trĩu bông Hàng cây dong bên đường mong đò Bờ đê nhỏ rợp bóng dừa xanh Đêm trăng thanh nhà tranh hiu hắt bóng Kẽo kẹt võng buồn bùi ngùi nhớ thương.
Dù có tha phương xa quê hương lòng vấn vương nặng Mưa nắng hai mùa buồn nhớ về đất mẹ xa xôi Tận trái tim tôi từ lâu rôi mãi mong có ngày Về lại quê nhà xưa.
./.
Lượt xem (248)
|