DUY XUYÊN MIỀN QUÊ DẤU YÊU
Sáng tác:
Võ Ngọc Bích
Lời 1:
Tôi về Duy Xuyên một ngày nắng mềm Trời xanh trong vắt, gió ru êm đềm Tiếng thoi đưa, dệt lụa tơ mỹ miều
Tuổi thơ tôi Đã xa xôi Vẫn mơ cánh diều bên dòng Sông Thu Vẫn trông bóng Mẹ sỡm chiều ngược xuôi Duy Xuyên ơi, quê nhà dấu yêu ơi!
Đường lên Mỹ Sơn không còn vời vợi Cầu Chìm năm xưa bây giờ đã nổi Con đường thênh thang đi ngược về xuôi. Đây những miền lễ hội Đây làng biển quê tôi Duy Xuyên yêu dấu Tôi mang trong lòng Một tình yêu thắm thiết đượm nồng.
Lời 2:
Bóng hình quê hương chẳng bao giờ phai mờ Còn trong ký ức tiếng ai gọi đò Trái tim bồi hồi gọi tên quê nhà.
Dòng sông quê mải mê trôi Lắng nghe gió nội hương đồng mơn man Có nghe nghĩa tình sâu năng trong tôi? Duy Xuyên ơi, quê nhà dấu yêu ơi!
Đường lên Mỹ Sơn không còn vời vợi Cầu Chìm năm xưa bây giờ đã nổi Con đường thênh thang đi ngược về xuôi Đây những miền lễ hội Đây làng biển quê tôi Duy Xuyên yêu dấu Tôi mang trong lòng Một tình yêu thắm thiết đượm nồng./.
./.
Lượt xem (215)
|