Gió Ngược Sông Chiều
Sáng tác:
Ngọc Sơn
Ngâm thơ: Em tới đây kiếm anh như con cò trắng bay cao Còn thân em đâu khác thể vì sao trên trời Thân anh như tấm da trời Bốn mùa sương lạnh không rời vì sao.
Gió ngược sông chiều ai cất vang câu hò Điệu nhớ nao lòng giữa đồng quạnh không Tiếng ai buồn rơi lẻ loi ? Từng đêm dõi thương duyên phận Lẽ nào má phai sắc hồng Cúi mặt nghe hờn tủi Đời ta như con nước ròng Sóng gió lênh đênh ngoài kia nắng hạ cũng buồn.
Qua cánh đồng bể dâu Cần lao thủy chung huê tình Lối mưa mù giăng kín đồng Nhìn thương sáo bay xa bầy Từ đây lạc dấu về sáo ơi ! Xót xa cơn mê đã chiều Chạnh lòng thương lệ ướt đẫm ngàn sao Lắng nghe chim vịt kêu đồng Nỗi bâng khuâng chiều không có chiều Còn nhớ hương nồng đêm qua đó không người ơi !
Gió lạnh đêm hè thương nhớ thương vô cùng Mộng thắm mê đời, đất lành tình sâu Bến duyên trần ai có nhau Giường đôi bỗng cao trăng hạ Dạ hoài mải mê câu hò Mái nghèo ươm tình thắm Sợ trăng rơi khuất bến duyên Vỗ giấc nhau đi, đường in lối mộng tình quê.
./.
Lượt xem (285)
|