Vọng Cổ Thương Mẹ
Sáng tác:
Kim Trường Nguyên
Cầm tờ xét nghiệm trên tay mà tôi rưng rưng dòng nước mắt. Trời ơi mẹ tôi đã mang trong người căn bệnh nan... y Mà có lẻ sẽ không bao giờ chữa khỏi Sự sống bây giờ như đèn treo trước gió Biết làm cách nào để mẹ được khỏe mạnh vui cùng con. Ôi nhân thế trớ trêu, nhà nghèo long đong Tiền đâu ra mà lấy bây giờ Nhìn mẹ mà lòng con đau như dao cắt Xin cô bác thương tình hãy giúp đỡ dùm mẹ tôi. Ơn nghĩa sẽ khắc ghi, muôn đờ nhớ mãi không quên những tấm chân tình. Dẫu biết rồi đây mẹ tôi sẽ không còn Nhưng vẫn cố lo thuốc than và cầu mong ngày mẹ tôi khỏi bệnh. Chứ mẹ mất đi rồi, tôi phải chịu mồ côi. Dù đi khắp thế gian thì ai thương yêu bằng mẹ Còn có mẹ là hạnh phúc nhất trên đời Từ thuở xưa nay, sinh lão bệnh tử là chuyện thường tình Nhưng làm con không thể nào đành lòng nhìn mẹ mình phải ra đi Trong cảnh thiếu thốn tiền nong. Công ơn nuôi dưỡng sinh thành Chưa một ngày đền trả mẹ tôi Lời mẹ dạy ngày xưa, học để tương lai sáng rực đừng giống mẹ cơ hàn Đến bạn bè thân mà còn khi dễ giờ con đã đỗ đạt thành tài Sao mẹ nở bỏ con mà đi.
Vọng cổ: Mẹ ơi con vẫn biết đời ai cũng một lần sinh ly tử biệt. Lòng con buồn biết bao nhiêu khi mẹ sắp ra đi vĩnh viễn không về. Mẹ ơi con thương mẹ thật nhiều. Một gió hai sương dầm mưa dãi nắng Vất vã đêm ngày nuôi lớn đàn con Giờ mẹ sắp bỏ chúng con mà ra đi Suốt đời này con sẽ không bao giờ gặp mẹ. Dù con đi khắp cả thế gian Thì làm sao con tìm ra bóng dáng mẹ hiền.
./.
Lượt xem (292)
|